Người gần gần hít phải hương rượu trong câu chuyện, say lây! Cũng hiểu được. Nhưng người xa xa cũng loay hoay làm sao mà... say lây! Vậy nên say xong tỉnh dậy, nhà thơ Chu Thụy Nguyên viết một bài thơ tặng hai anh em.
Tất nhiên được tặng quà ai mà chả thích, và cái gì thì giấu chứ thơ hay tranh thì khoe. Đặc biệt là lần này mình hông có "ép"nhà thơ, và phần mình chỉ có nửa bài, lol.
Photo by Trinh Nguyen 04.2010 |
THƠ. VÀ NHỮNG GIỌT RƯỢU MỘT MÌNH.
Chu Thụy Nguyên
Tặng cô Tú Trinh và anh Hoàng Ngọc-Tuấn
Buổi sáng một mình rót
ly rượu thật nồng ly
rượu tràn đầy hương của
ngày hôm qua hay hương
của một thời xa vắng
dẫu hương gì thì ta
vẫn chỉ một mình bạn
bè xa lắc xa lơ
lắm lúc tự trách thân
ai dung rủi mình đến
xứ nầy hay bởi vì
mình bị mê hoặc bởi
những chiếc lá thật diêm
dúa trước lúc lìa đời
những cành thông bây giờ
đứng lặng yên tắm mình
trong lất phất tuyết đầu
mùa lất phất những hạt
trắng trên lông những con
sóc nhỏ đang đứng chờ
tôi ở sân sau uống
uống đi cho thật ấm
nồng để bước ra ngoài
cho chúng vài nắm hạt
đủ mùi những nắm hạt
chúng đang thèm và đợi
một món nợ dễ thương
rượu một mình đắng môi …
11.2013
Ôi, Trinh phải hay lắm mới có nhiều quà quý thế, nhỉ!? Mà mình tò mò muốn được xem cuộc chuyện trò "rượu và nghệ sĩ" Trinh "khoe" ở trên quá. Có đường link cho mình nghe với :)
ReplyDeleteChị Kim-Lien ơi, Trinh không... hay, quà thì do lòng đẹp của người tặng, còn người nhận như Tú Trinh không có gì đặc biệt đâu :-) Link chị nghe được dễ tìm nhất là ở đây:
Deletehttp://tienve.org/home/literature/viewLiterature.do?action=viewArtwork&artworkId=17111