Wednesday, April 30, 2003

niềm vui

2003

mỗi bình minh, em vẫn chọn một niềm vui
niềm vui nhân danh con chữ
em cầm bút, tiếp tục cuộc hành trình về phía cánh đồng trắng
bắt kịp một tia nắng
thăng hoa
reo ca
ừ, rất xa.

mỗi ngày em có một niềm vui
niềm vui có tên gọi và số thứ tự
em không giữ cho riêng mình mà sẽ chia cho người khác
không mới
niềm vui còn hiện diện để chọn cho mình một niềm vui cũ.

em hay đi loanh quanh góp nhặt niềm vui
của em, của anh, của người con gái anh yêu
của người vừa quen biết, của người qua đường xa lạ
để có một lần em thả trọn niềm vui về đất
cho con giun ngọ nguậy chạy tìm – đất xốp và lộc xanh non.

em vẫn hẹn hò với góc phố có trường học trẻ con
chiều trong vắt ánh nhìn chờ mẹ
chiều giòn tan nụ cười bong bóng
gọi về niềm vui xưa

niềm vui thường đỏng đảnh
trốn tìm ở đâu sau lớp hương mùa
Sài Gòn mùa không mưa
sao mắt em ướt thế?

Tú Trinh

Friday, April 4, 2003

Đôi Khi

04/03

Đôi khi sáng một mình
Em thanh thản soi gương
Mi, mắt, má, mũi đều xinh
Sao em chỉ thể hôn đôi môi hồng
Vết son nhòe kiếng, nhạt thếch

Đôi khi trưa
Phần cơm đẹp mắt đủ vị chua mặn ngọt
Lách cách muỗng nĩa với bạn bè
Đánh lưỡi thiếu một vị gì không rõ

Đôi khi chiều vội vã
Về kê cằm vào con thú nhồi bông mềm mại
Tưởng tượng bờ vai em vẫn thèm gục đầu vào đó
Thao thiết…
Rắn rỏi hơn
Thịt da hơn
Hít, thở, mồ hôi em ngạt bởi những sợi tơ mềm óng ánh thú nhồi bông

Đôi khi buồn
Em tìm anh trong bóng tối
Không có anh trong bóng tối em
Anh mắt trượt dài đồng lõa giấc ngủ
Em mơ thấy bàn tay
Sờ soạng cố níu

Đôi khi không có đêm.

Tú Trinh