Wednesday, November 7, 2012

Không có tạm biệt


Tú Trinh 11.2012




- A, tiếng Việt!

Chàng trai nhìn theo hướng phát ra tiếng reo khe khẽ đó. Khuôn người nhỏ nhắn. Tóc bím vén qua một bên. Mặt mộc không trang điểm. Nét châu Á phảng phất. Nét hoang dã cũng thấp thoáng. Cô gái chỉ vào quyển sách chàng trai đang cầm.

Hai chiếc ghế. Quán cà phê ngoài trời gần Đền thờ Las Nazarenas. Thứ tiếng Việt nơi đất khách quê người. Thân thương như một bàn tay ướt mồ hôi quen. Ấm áp như ánh nắng tháng Chín đang trải dài những vỉa hè thành phố Lima.

Cô gái trong người mang dòng máu Việt Nam, Mỹ, Tây Ban Nha và Nhật. Một kết hợp kỳ lạ. Cô theo bà nội học tiếng Việt từ nhỏ. Cô cũng theo bà nội ăn những món canh chua, cá kho thơm mùi nước mắm. Không có sự kỳ lạ nào trong dòng máu chàng trai.

Một chậm rãi trôi chảy. Một va vấp ngắc ngứ. Không có những từ quá mới. Không có biểu cảm quá thân mật có thể làm chàng trai đỏ mặt như những cô gái quê nhà. Cuộc trò chuyện tiếp diễn. Những câu chuyện còn loanh quanh ngoài vườn như nắng mưa. Về xứ Peru chàng trai vừa bắt đầu sống. Về đất Việt Nam cô gái muốn một lần thăm. Trong tai những du khách qua đường, họ đang phát ra những chuỗi âm thanh kỳ lạ. Có tính nhạc.

Chiều rất chiều rồi. Không ai nói goodbye hay adiós (*). Họ trao đổi cách liên lạc. Chàng trai chỉ biết cười. Cô gái tinh nghịch giữ quyển sách “Ngày tháng ngao du” (**) của chàng trai luôn. Để chắc chắn một chuyện: sẽ còn... hẹn nhau nói tiếp.


Sydney 09.2012
Tú Trinh



(*) Tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha, có nghĩa là: tạm biệt
(**) Tác giả Bùi Giáng

Link 

6 comments:

  1. Replies
    1. mấy cái này đăng trên TTCT tuần trước đó Titi :P hàng cũ mèm

      Delete
  2. à, sao chị ko vào đc blog kia? định hỏi mí lần mà quên :-)

    ReplyDelete
  3. Một cảm giác vui, và thú vị quá, biết đâu hai bạn nẩy sinh tình cảm thì sao ha ha...:))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ờ, vui vui, còn chuyện nảy sinh tình cảm thì... haha, để 2 bạn ấy tự quyết, nhà văn không ép :))

      Delete