Ageing geranium. Photo by Trinh Nguyen |
Viết là đi xuyên thời gian. Hôm nay một ngày như hôm qua của tháng 4. Tôi cũng không tìm thấy được mặt trời, mặt trời Sydney đắp mền ngủ. Trong lạnh lẽo cuối thu, tôi cuối tháng và tôi chạy trốn.
Tôi còn rất nhiều lúc cần nhìn lên trời. Tôi còn những mảnh ý nghĩ vụn như mây trời trôi dạt, hoá mưa rồi lại lần nữa thành mây. Thiện chia cho tôi với, một chút kiêu ngạo vô biên đó. Để tôi đứng thẳng như cột đá linh thiêng của người thổ dân mà làm người chờ mặt trời mỗi sáng.
Tôi mang đôi giày cũ. Tôi đứng giữa con đường không tên trong tiềm thức.
Tôi đóng cửa tháng 1, tôi chốt chặn tháng 2, tôi làm ngơ tháng 3 và tôi hoảng loạn tháng 4.
K. ơi, R. ơi, L. ơi, P. ơi, tôi là ai?
Đến nỗi tôi không có được một hố thẳm đìu hiu mà trú ngụ.
Thiện = Phạm Công Thiện
K. = Keats
R. = Rimbaud
L. = Lorca
P. = Paz
Tôi = Tú Trinh
Tôi đi lạc và tôi ngồi đó
giữa những bàn ghế trắng
dưới những cây dù trắng
quanh tiếng thở than của đài nước
trong thứ ánh sáng xanh hắt ra từ hốc mắt
tôi vẫn đi lạc và tôi vẫn ngồi đó.
Tú Trinh
Glebe, 04.2013
No comments:
Post a Comment