Monday, December 10, 2012

của mặt trời không ngủ




đêm đọc Federico García Lorca
Thơ Trầm Ca sâu hút
trong tiếng thở dài miền Nam xa lắc
nơi những cây ô-liu đang trổ bông
 
thức giấc
trong tiếng thông reo
chào buổi sáng, chếnh choáng và bối rối
cà-phê thơm
từng giọt phảng phất tri nhận ngày
 
rè loa
những bản tình ca Tây-ban-nha cũ mèm
con cú trên cành sồi lim dim không nói
nhìn em bước những bước như bay
như đang say
 
là em
đi vào tranh Marc Chagall
khoả thân bay lượn đội hoa cô dâu
là em
ngắm mãi những hạt mưa ảm đạm
rơi mãi nơi những khung cửa sổ kính màu
 
nắng mai từng vạt
của mặt trời không ngủ
đẹp lạ và buồn
mỗi ngày lên
chông chênh như đôi mắt bò cái
 
dốc đời thoai thoải
nhân loại bận những áo cơm
những hưởng thụ
ai loay hoay cùng em
cùng những lo âu thơ dại
và bài thơ chưa kịp viết trong đầu
 
Sydney 10.2012
Tú Trinh 

7 comments:

  1. không ngờ vẫn có thể trần thuật trong suy tưởng chị nhỉ

    vậy ra làm thơ là phải có vài món lạ lạ, tạo phoảng cách nè, có những tính từ khơi gợi san sẻ nè, có ngày tháng, có nơi chốn và có giả tác ở mãi dứ nè hehe

    ReplyDelete
    Replies
    1. thật ra em list ra vậy là nhiều quá rồi, thơ chỉ cần có thơ thôi =))
      còn vụ ngày tháng và nơi chốn và tác giả ở mãi dưới là thú vui tao nhã của người kém trí (nhớ) đó em =))

      Delete
  2. Có chiện gì xử ngay hoặc quên ngay, đừng loay hay ^^

    ReplyDelete
    Replies
    1. Titi dạo này dự dội quá, hô hào khẩu hiệu quá nha :))

      Delete
  3. đâu, bi giờ bộ mặt thật mới lộ ra đó khà khà :P

    ReplyDelete
    Replies
    1. haha, đề nghị đêm nay mặc đầm ngủ thật đẹp rồi đi ngủ đi. ngủ đủ giấc sẽ không bị loay hoay như thằng tác giả :))

      Delete
  4. chẹp, nói đến ngủ lại thèm, dạo này mềnh ngủ hơi bị tốt, nằm đâu cũng ngủ được và đêm thì ngủ 1 mạch đến sáng không vẫy tai. Chẹp! ;)

    ReplyDelete