mm.2005
Ngửa đầu cho não một điếu thuốc
Đóng cửa nhìn khói và gặp tôi
Thèm là cánh hoa nằm dưới guốc
Năm cũ giếng sâu rêu đá ngồi
Năm chưa cũ giếng đã cạn từ lâu lắm
Khói buồn nên tình tự thành mưa
Cửa đóng cài then hoen cơn trầm cảm
Trọn một cơn mưa níu cũng thừa
Ngày hửng nắng cho mây về kéo sợi
Tôi mình tôi đan khói lưới mình
Tôi mình tôi dưới xanh trời ngồi đợi…
Tú Trinh
No comments:
Post a Comment