Thursday, April 1, 2004

Cà-lem

phía không anh,
em triết lý cuộc tình cũng giống như cà-lem
hay mè nheo đòi anh buổi tan trường
ngày áo trắng
anh nuông chiều, nhưng…
cà-lem chỉ mình em tan trong đó
nắng ngoài hiên thở dài nên cỏ
cũng thôi xanh

biết không anh,
mỗi tiếng khóc chào đời là một ngõ nhỏ
đầy hoa
em cũng có một cổng vòm dây thường xuân
cổ tích
anh không thấy nên xuyên qua mà chẳng biết
ngoảnh lại đã hút bóng một mái nhà…

ngỡ bốn bàn tay nhưng rồi trắng từng
bàn tay
anh chọn cho mình vị mồ hôi khác
em vẫn thích ăn cà-lem và tan vào
khuya khoắt
thấy khói sương từ ký ức giăng giăng

chớp mi rồi ráo hoảnh bước chân
em vẫn đánh cược bằng đời mình
sấp hay ngửa, trắng hay đen… cũng em
ngờ nghệch
đi trong bình minh khát và trở về
hoàng hôn cháy
hoang vu trùm thành phố nhỏ xíu
triệu triệu dân

em
cà-lem
lành lạnh ê răng suốt bốn mùa không có hồi
kết cuộc
từ cổng vòm dây thường xuân mất dấu
mặt trời.

Tú Trinh
03/2004 bắt đầu viết ở Châu Đốc, An Giang trong đợt thực tập sưu tầm điền dã và hoàn thành sau đó ở Sài Gòn


Link

No comments:

Post a Comment