Thursday, March 4, 2004

Thơ Tú Trinh

Thứ Năm, 04/03/2004, 14:12 (GMT+7)
Sáng tác mới
Thơ Tú Trinh

Tú Trinh - Ảnh: L.Đ.

TTO - Những người viết trẻ, trên hành trình đến với thơ,  luôn tự ý thức tìm cho mình một cách nói mới, ít ra là khác những người thành danh đã đi trước. Tôi thích cách viết của cây bút trẻ Tú Trinh, bởi lẽ, những điều mà Trinh trình bày xuất phát từ cảm hứng của trái tim chứ không chỉ là những xác chữ vô hồn hoặc cố tình tung ra những con chữ rối rắm, vô nghĩa như một vài bạn trẻ viết cùng thế hệ.

Tú Trinh mới ngoài hai mươi, đang là sinh viên và có thêm “nghề tay trái” là viết báo cho một tờ báo dành cho tuổi mới lớn. Với chùm thơ mới nhất này, tôi tin Tú Trinh - giải nhất cuộc thi Bút Mới trong năm nay - sẽ còn bản lĩnh đi đến lâu dài với  thơ. Trên đường đi, tôi cầu chúc cho em vẫn mãi mãi giữ được sự trầm tĩnh, không vội vã...(Nhà thơ Lê Minh Quốc)


Trong bàn tay

Trong bàn tay có một bàn tay
em sẽ bé nhỏ hơn em vẫn từng bé nhỏ
sợ gió thổi bay nên rúc đầu vào vai ai đó
trong chiều phố ồn ào
em nghe ấm một dòng sông len lỏi
vết xước ngực trái dịu dàng hơn

Trong bàn tay có bàn tay
em vụt lớn như dải đất phương Nam non trẻ
em sẽ học vững vàng của cây thuỳ dương trước biển
khi bàn tay nắm chặt
bão giông qua, giông bão qua

Nắng chớm trên mái nhà
rồi thành phố ấp úng niềm vui

Trong bàn tay
lại không còn bàn tay nữa
em sẽ bé nhỏ như em từng bé nhỏ
biết tự ru mình bằng khúc hát của mùa thu cũ
giấc mơ em là những cuộc hành trình tìm hơi ấm
phía những ngày mưa


Ngày cũ

Khum tay loi lẻ gọi chiều
hoàng hôn đáp lại
đồng vọng qua ngày, ru ngày, lẩn khuất vào ngày
thế giới dư thừa mê mải
tôi đi

Anh - đường phố, đôi khi
tôi gặp lại mình ngày hun hút cũ
có gì nhiều đâu?
thêm một lần khóc
đường phố dưới chân tít tắp trên đầu

Phố nhớ nụ hôn sâu
căn phòng thèm những đêm thâu
ta ngồi nhìn đêm và thấy nhau lấp lánh
ngày trải thảm rớt lại chút sóng sánh
cho đêm bất tận xanh

Ký ức căng đêm thành dây đàn
rồi kỷ niệm bấm tay: tính tình tang
nhạc réo rắt gọi
tôi ở đâu?
bức tường bồi hồi vọng lại…


Lời cho nhau

Sao lại yêu nhau giữa ngày thản nhiên trắng?
Vạt tóc em buông xa hút nỗi niềm
Tay anh nghiêng chi - phía em chiều không nắng
Chạm trái dầu xoay thức giấc cánh chuồn kim

Sao lại yêu nhau lúc năm tháng trốn tìm?
Quá giang bình yên nụ hôn khờ dại
Thảng thốt lá rơi, biết lòng còn mê mải
Những nẻo đường xanh cỏ phía bình minh

Sao lại yêu nhau trong chiều cả gió?
Sao lại yêu nhau?
khi biết mai
cuộc tình bỏ ngõ

TÚ TRINH

Link 

No comments:

Post a Comment