Friday, October 2, 2009

Bệnh và nhớ


kí ức vàng như một buổi chiều 
những hẹn hò để ngỏ 
viên gạch hát tình ca khe khẽ 

chỉ muốn khóc ré lên 
bếp nhà ai dậy thơm thức ăn châu Á
tình ca nào hát bằng mùi? 

con nhớ ba mỗi ngày ra vô toilet
là ba chứ không phải bất kỳ người đàn ông nào khác
giữ rất sạch bàn cầu cho con gái 
vục mặt vào ói sau những trận rượu bất cần ngày 20 tuổi 

con nhớ mẹ mỗi lần nheo mắt chào ông mặt trời 
mùa này nheo mắt cả ngày mẹ ạ!
con nhớ mẹ mỗi lần ôm ai hoặc cái gì đó
nên đừng cười khi con biết tự ôm mình và nghiện thú nhồi bông 

thị trấn ngày con hâm hấp sốt 
bầy sỏi lạo rạo chờ đôi giày quen 
cũ xì, mòn vẹt 
rễ cây trăm năm rùng mình hóa thân đũa thần ma thuật 
vung vung, sao bay 
sa đọa chẳng cần có đôi 

ặc ặc một buổi chiều 
khẹc khẹc một cánh diều 
hú hú lẻ loi 

Sydney, 10/2009 
Tú Trinh

2 comments:

  1. oh my god, sa đọa chẳng cần có đôi. Dùng từ rất "unique".

    ReplyDelete
  2. em quỡn quá nên ngồi nghịch chữ đó mà :)

    ReplyDelete