2005
dấn thân đi, những giọt nắng cuối ngày
gieo mình vào dòng sông hoàng hôn
gieo mình vào cái bóng thẫm nỗi hoài nghi cuộc sống
ngơ ngác
nắng đi bằng những bước vũ sót lại từ ban mai
đường phố không hình hài
nắng nhẹ tênh hằng số ma sát
những thanh âm không phải lời gió
những chấm đỏ không phải mặt trời
mất dấu ra đi để trở về
nghe côn trùng hát
đêm nằm thanh một mảng tường rêu cũ
nắng ngồi bó gối chờ hoàng hôn sau
Tú Trinh
No comments:
Post a Comment