mùa, 2002
Trầm lặng đau từ vô lượng kiếp
ngực khép rưng rức tên người
phân vân chọn một bài ca làm biệt khúc
thành phố ầm ầm không kiếm ra cánh bướm để tang
không hỏa táng được ân tình
tàn tro vẫn bay u rũ
chiều-đền vĩnh hằng trong trắng
chiều-đi mốc meo như bụi đường ngày cả gió
lửa hẹn mà không về
mùa thu đang cơn mê sảng
đắm đuối đắp mộ ân tình
nụ cười rải sỏi
lá vàng thi thoảng về nhang khói
ven vành nôi là nắm đất cỏ hoang
chiều chớp mi thiếu nữ
chiều thiên thanh nâu sòng
Tú Trinh
No comments:
Post a Comment