Phố ngắn mênh mông một khuya xe dừng lại
những con đường chạy rối quanh chân
lặng hai nhịp
kịp bâng khuâng với cỏ dại
rạc bàn tay quên siết một bàn tay
*
ngã ba này trời thật xanh cho ánh mắt
đứa trẻ núi lần đầu tiên được chụp hình
nụ cười đá trong veo không bận tâm kinh nghiệm hạnh phúc
thắp rạng rỡ trụ bình minh
*
kịp nhặt nơi cỏ dại một dịu dàng vết xước
bình yên xa hơn nỗi thao thiết dã quì
kịp nhặt từ chiều hoang vu khoảnh khắc ngược sáng
lấp lánh đen một lần mộng du...
Tú Trinh
2005
Link
No comments:
Post a Comment