… cho n & hoa cúc
Thấy không daisy, cái bụi cây len lén um tùm đang cố vươn mình ra khoe những bông hoa bé xíu xiu kia đấy, theo hướng tay chỉ đấy, góc vuông phía trước đấy, ừm, mắt em cận mấy độ nhỉ, lại gần hơn một chút nữa nhé em, rồi, em đã thấy chưa, thân gầy gầy thanh thanh, hoa be bé mảnh mai, cánh mong mỏng trăng trắng, vây quanh một đài hoa vàng vàng chẳng lấy gì làm tươi xinh lắm, có lẽ nhờ vậy em nhỉ, cánh hoa kia tinh khiết trắng nhuần hơn giữa cái nắng chia ly hanh hao này, hihi, hihi, hai chúng ta cùng cười hihi, hihi với cái bụi cây len lén um tùm.
Sao loay hoay mãi hai đứa mình cũng chẳng biết có tất cả bao nhiêu cánh hoa trên một bông hoa, hai đứa làm sao biết hết có bao nhiêu cánh mong mỏng trăng trắng trên thân cái bụi cây này được nhỉ, ôi, một ước muốn cũng dễ thương cũng len lén như cái bụi cây len lén um tùm này vậy, hihi, chợt nhớ đã hơn một lần nghe anh chàng trẻ măng cứ thích xưng thầy trong phòng thí nghiệm thực vật bảo mỗi cánh hoa mới thực sự là một bông hoa, còn khái niệm bông hoa như hai đứa mình hiểu là một bó hoa mất rồi, thôi kệ anh chàng ấy nhé, sao cũng được, mỗi người được quyền có khái niệm “một bông hoa” cho riêng mình, phải không em.
Mà em này, em đếm đến số mấy rồi, hihi, em quên mất rồi phải không, mình đếm lại từ đầu nhé, ôi, những cánh hoa mong mỏng trăng trắng đang thích thú được xếp hàng, định danh bằng số lần nữa kìa, một, hai, ba, bốn, năm, sao em dừng lại mất rồi, một, hai, ba, bốn, năm, sao em lại dừng lại nữa vậy, một, ha, ba, bốn, năm, hihi, em thích số năm à, để suy đoán xem sao lại là số năm nhé, ừm, sắp hiểu rồi nè, xòe bàn tay phải cũng chừng ấy số, một, hai, ba, bốn, năm, xòe bàn tay trái cũng chừng ấy số, một, hai, ba, bốn, năm, em định nói đến chân phải và chân trái nữa phải không, hihi, không xòe ra được ở đây đâu, ngón chân em đang khem khép trong đôi vớ khát khao được chạm mặt mặt đất kia rồi, hihi, số năm, sắp hiểu rồi em, mỗi lần em ngẩn ngơ bóc tờ lịch cuối cùng cũng thầm thì chi đó có “năm”, năm, năm, năm năm.
Ờ, năm, hình như nếu được vẹn toàn thì mỗi bông hoa trong khái niệm chúng ta có năm cánh mong mỏng trăng trắng, có bao nhiêu bông hoa có đủ năm cánh mong mỏng trăng trắng nơi bụi cây len lén um tùm này em nhỉ, hihi, sao chúng ta cứ phải hỏi nhau có bao nhiêu, bao nhiêu là bao nhiêu nhỉ, lần này thì không hiểu thật đó em, hihi, không chống chế hay chạy trốn cái không hiểu của mình đâu, tụi mình chuyển đề tài nhé, em biết tên bông hoa kia chưa, chưa phải không, mà thôi cũng chẳng cần biết làm gì cho mệt, hai đứa mình không thích viết hoa chữ cái đầu câu, hai đứa mình không thích cong lưỡi quá nhiều để phát âm một chữ la tinh là lạ, lạ lẫm, thôi mình lại cười hihi hihi đi em, hihi, hihi, đúng rồi em, lần này không cần viết hoa, không cần uốn lưỡi mà tên hoa vẫn chuẩn mực và dễ thương như em, như khoảnh khắc nụ cười em vừa rồi vậy, hoa răng sún.
Tụi mình vẫn đang ở cạnh cái bụi cây cây len lén um tùm đang cố vươn mình ra khoe những bông hoa bé xíu xiu vừa được tụi mình yêu dấu gọi là hoa răng sún, phải vậy không em, ừm, hết đứng rồi lại ngồi, hết ngồi kiểu này rồi lại ngồi kiểu khác, ngồi chán lại đi lẩn thẩn, rồi lại tung tăng và nhảy chân sáo, vẫn là cái bụi cây len lén um tùm đính trên mình nó yêu dấu những bông hoa răng sún, mượn nắng làm thước kẻ đường vuông góc gió xuống đôi vai ẩn trong chiếc áo tay phồng li ti hoa em mặc, hihi, bông hoa có khoảng cách gần em nhất có đủ năm cánh mong mỏng trăng trắng kìa, hihi, năm, năm…
Yêu dấu daisy ơi, sao hai đứa mình lại có bốn, bốn chỏng chơ, bốn bơ vơ, bốn không có một, hai, ba, và năm đi cùng như lúc chúng ta đếm cánh hoa nữa, à không, có một chút xíu nhầm lẫn, bốn đi cùng với năm, bốn năm, nên hoa chưa kịp thay răng, chưa kịp rụng hết răng sữa, chưa kịp mọc răng vĩnh viễn, hoa chưa kịp có một tên mới khác hơn dễ thương em trong niêm luật thời gian, hoa chưa kịp có tên mới dài hơn khoảnh khắc nụ cười em lúc hai đứa ở gần nhau, bốn năm và dừng lại ở đó, hoa vẫn là hoa răng sún.
Bốn năm và dừng lại ở đó, hoa vẫn là hoa răng sún, daisy ơi
hoa vẫn là hoa răng sún, daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
hoa vẫn là hoa răng sún, daisy ơi
bốn năm và dừng lại ở đó, hoa vẫn là hoa răng sún, daisy ơi
bốn năm và dừng lại ở đó, hoa vẫn là hoa răng sún
bốn năm và dừng lại ở đó
bốn năm và dừng lại ở đó
bốn năm và dừng lại ở đó, hoa vẫn là hoa răng sún
bốn năm và dừng lại ở đó, hoa vẫn là hoa răng sún, daisy ơi
hoa vẫn là hoa răng sún, daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi
daisy ơi…
Gọi mãi…
Và sau đây là hồi âm của hoa cúc, cũng là một câu với nhiều dấu phẩy.
Không ai đo đếm được thời gian, không ai đo đếm được thương yêu, nhưng cánh hoa thì được, nhưng những quyết định chua xót thì được, ừ, thì bốn hay năm cũng cũng là tâm cả, tâm yêu thương thì sẽ nở được một cái hoa răng sún xinh xinh sáng mai này.
Sau số bốn chỏng chơ, số bốn bơ vơ, sau khi gọi daisy ơi khàn tuổi, sau hồi âm hoa cúc…
Tú Trinh
04/2006
No comments:
Post a Comment