Tuesday, April 5, 2005

Câu chuyện rời của phố

Cho Sài Gòn, những mùa hạ tin yêu

Phố cho em niềm vui, một tựa quen, nơi quán sách cũ ven đường
xuất bản năm 1983, bằng tuổi anh nên giấy đen và bìa loang một mảng rộng
lúc Sài Gòn, ngày…
khi Thành phố Hồ Chí Minh, ngày…
thói quen ghi tháng ngày mình sống
sau tên phố, thật bình yên.

Ngày mưa, hẻm phố hoá dòng sông
thế kỉ 21 vẫn những đứa trẻ co ro xếp thuyền giấy
thả ước mơ mỗi ngày đều có những đôi giày cần chăm sóc
chẳng cần cổ tích diệu kì, giày hoá bát cơm no.

Không chờ đêm, ngày của phố lấp lánh những tầm cao
cắm đầu làm thật tốt, nào, gọi điện thoại, gõ bàn phím
ngước đầu vẩn vơ về những chiều sẽ cùng anh trên tầng cao nhất ấy
anh thích nói cho em nghe về Arthur Rimbaud hay Alphonse Daudet và Những vì sao…

Phố những ngày ủ rũ hàng cây
chẳng thể dịu dàng trong cái nắng hanh nồng đến thế
trốn phố,
đi mãi,
gặp bờ rêu thênh thang bồ câu và hoa cúc trắng
chờ hạt bụi nào của phố gọi em về…

Tú Trinh

No comments:

Post a Comment