cho Sony, giêng 2002
Tháng giêng Sài Gòn nồng nàn hương Tết
Thương em những ngày tất bật
Trái tim có chật... nếu thêm một tình yêu ?
Ngày tháng giêng ơi, co những buổi chiều
Chạy trốn tiếng lóc cóc khô khan nơi bàn phím
Bước chân tìm...
Em có ngóng một lời hò hẹn ?
Xòe tay hứng lá vàng – sau lưng là năm tháng đi qua
Đêm tháng giêng, thắp nến từ ngút xa...
Khúc buồn, ru em à ạ
Khúc vui, cùng em ngân nga
Xòe tay hứng sao trời – tuổi rơi mãi... tràn vai.
Tú Trinh
Wednesday, January 30, 2002
Tuesday, January 1, 2002
tùy khúc
2001
nỗi nhớ vo tròn em suốt buổi tối
là em – em không thể hòa bình với lẻ loi
điện thoại dố reo lầm lì
hai phía ậm ừ – cứu rỗi
điện thoại nửa đêm
bên kia đầu dây là anh
là ồn ào nói cười nheo nhéo
anh yêu em!
và trôi trên mọi miền khác của đêm – trừ em
em tự để quên mình đâu đó
quanh anh
em mong một cơn say
bia rượu rồi tan, bi kịch rồi qua, thân thể những người con gái khác rồi xa
chỉ còn em ở lại
cuộc sống hiện đại quen rồi những gáo nước lạnh dội vào nhau – co cụm
nhưng uy lực của những viên đá đánh lửa thuở hồng hoang làm em hoảng sợ
em bỏng anh ơi…
em nhặt lại mình trong khoảng không của gói quà thắt nơ xanh
nơi đó không có ngày và đêm
Tú Trinh
nỗi nhớ vo tròn em suốt buổi tối
là em – em không thể hòa bình với lẻ loi
điện thoại dố reo lầm lì
hai phía ậm ừ – cứu rỗi
điện thoại nửa đêm
bên kia đầu dây là anh
là ồn ào nói cười nheo nhéo
anh yêu em!
và trôi trên mọi miền khác của đêm – trừ em
em tự để quên mình đâu đó
quanh anh
em mong một cơn say
bia rượu rồi tan, bi kịch rồi qua, thân thể những người con gái khác rồi xa
chỉ còn em ở lại
cuộc sống hiện đại quen rồi những gáo nước lạnh dội vào nhau – co cụm
nhưng uy lực của những viên đá đánh lửa thuở hồng hoang làm em hoảng sợ
em bỏng anh ơi…
em nhặt lại mình trong khoảng không của gói quà thắt nơ xanh
nơi đó không có ngày và đêm
Tú Trinh
Subscribe to:
Posts (Atom)