thơ cất lên từ những buổi chiều chập chùng mây
từ chân trời của sự sợ hãi
tôi đi về đâu giữa cơn mưa đông
ngày tháng bảy với gió
bụng chơi điệu trống cồn cào không cưỡng nổi
nhớ nụ cười chết trẻ từ đầu thu
tôi van xin nhiều quá
chúa trời điếc tai không
tôi nguyện cầu nhiều quá
phật trời phiền lòng không
tôi càm ràm nhiều quá
tổ tiên tha thứ không
tôi chỉ còn chút tinh thần xa xôi đó
diễn suy và thẽ thọt vài điều
không leo núi
không đi dạo bãi biển
tôi đang đi trên một vũng mây
chi chít thành phố những đám mây hình hamburger và đùi gà
chằng chịt thành phố những đám mây hình bánh mì baguette và tách cappuccino
rồi đột ngột tôi chìm giữa những đám mây hình dạng cơn đau và mỏi mệt
con sâu ngủ vùi trong một khóm mây đen
tôi ra đi trồng mây trong một khu vườn
bón phân, bắt sâu, cắt tỉa
ngón tay tím tái thu hoạch nỗi buồn
loại nỗi buồn có khả năng gây nghiện
cất trong cloud storage
chờ sớm mai rao bán
không có bài thơ nào cất lên trong buổi chiều chập chùng mây
từ chân trời của sự sợ hãi
tôi về đâu giữa cơn mưa đông
Tú Trinh
07.2011