xoá một tôi năm cũ bằng cuộc trốn chạy có chủ đích, dõng dạc tuyên bố ra đi trong tiếng rít xé mây của động cơ máy bay. ừ, tôi đi, ừ tôi bay. lại thèm như chim. tiếng vỗ cánh kiêu hãnh của loài chim di trú bé nhỏ nghe kiêu hùng trong siêu âm. những thanh âm hình hạt cát.
treo giữa ngàn mục đích trần gian, lý do tôi bay chìm nghỉm giữa vô vàn những mục đích từ đớn hèn đến sang trọng khác. ai quan tâm. hốc mắt hất những tia nhìn hờ hững bất cần chậm rãi quét qua từng khuôn mặt người. viễn tượng về những hộp sọ cho ánh sáng xuyên qua tạo khối lạ, tôi giơ camera rồi bẽ bàng một tiếng click.
hải quan tra hỏi gắt gao, mặc kệ sự thờ ơ trong tôi với đất nước tạm dừng chân như quán bên đường, tôi đành dùng số tiền người ta nhờ chuyển bảo đảm cho danh dự của sự ra đi là trở về của mình. mùi thuốc súng. đi hay về cũng một họng súng đen ngòm chĩa lạnh toát sau gáy, thích thú với trò rượt đuổi thú vị, từ bao giờ tôi thành kẻ phiêu lưu, tất nhiên là bất tận.
năm mới náo loạn vì các loại lịch âm, lịch dương, lịch hành chính, lịch sử đô hộ và vị trí địa lí các quốc gia… thích khi nào là năm mới thì sẽ là chính nó. quyết định xoá thêm một tôi năm mới khi năm mới vừa chớp mắt làm quen. những tin nhắn chúc mừng thừa thãi được trân trọng trả về cho đám network vô hình rối rắm. cân bằng não mình bằng vài software quen.
chào một thằng tôi chẳng mới chẳng cũ. xoá một thằng tôi bị sự đếm thời gian ràng buộc. tôi không tuổi ngồi với chiếc máy tính và đám ngôn ngữ chưa từng có khái niệm tuổi tác. tự code giấc mơ cho mình, một khu vườn đầy những con sâu mắt một mí khiêu vũ điệu tango trên sân khấu hoa cúc, nằm xuống và bắt đầu...