nhặt rải rác trong các quyển vở thời sv
EM
Em lơ lớ tiếng Việt
Câu ru nghe lần đầu
Dạy em lời thưa, dạ
Ngọng nghịu từ mắt nâu.
VỀ QUÊ
Về chơi với rơm rạ
Chị rủ cùng tắm sông
Thả giày đi chân đất
Mới hay… lạc ruộng đồng.
PHỐ
Trưa lặng im tiếng gió
Nắng chao chát phố phường
Con giun lầm lũi cỏ
Cố tìm một làn hương.
CAO
Đừng bảo lái đò nữa
Núi quanh đây chập chùng
Trường đôi lần khép cửa
Nhớ phấn trắng thẹn thùng
Tú Trinh
Tuesday, May 31, 2005
Friday, May 20, 2005
Giản dị | Ngày lạ | Cổ tích cánh đồng
Những bài thơ khi Hoài Sâm đang là sinh viên khoa Ngữ Văn, trường Đại học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn, TP. HCM.
Giản dị
Mặt trời - nắng và hoa
Cùng những ly kem tan nơi đầu lưỡi
Em tự thưởng cho mình một ngày không vội
Giản dị thôi mà sao cứ như là...
Em biết rằng tàu cũng có sân ga
Em đâu phải mũi tên mà lao mải miết
Cho một ngày lá cười cùng mắt biếc
Giản dị như em nắm một bàn tay...
Khép bờ mi để chặn những vòng xoay
Mắt môi em thơ ngây kịp tròn ngày nắng
Giản dị không em, một khoảng trời rất lặng
Xòe bàn tay em đếm những sắc màu
Cho một ngày dường như đã rất lâu
Em vô tư để quên mình đâu đó
Tự khúc cất lên cho những điều chưa rõ
Giản dị thôi em, khi ga đón những con tàu.
Mùa riêng - 2002.
Ngày lạ
Ngày mai
em sẽ mua một chiếc lá màu xanh
che trên đầu
khi trời chưa tạnh
Chẳng ai thèm bán cho em
thôi thì em sẽ nhặt viên sỏi
bỏ vào chiếc túi
hóa thành viên kẹo ngọt và mềm như thành phố sau cơn mưa
Những con sâu cong môi lên rì rầm
và chết thèm
khi một ngày không nắng không mưa
em thắt bím
giắt một chiếc lá vừa hái trộm trên đầu
ngúng nguẩy dưới những chiếc ô hoa màu đỏ
Viên sỏi mềm
bím tóc ngoan
và chiếc lá
mách với em về một người rất lạ
con sâu xì xào về một người rất ác
em giật mình khi một ngày bình thường của em... mất tiêu
Tên trộm không hiền
dám nheo mắt với em khi mùa đang thắp lửa.
Hạ 2002
Cổ tích cánh đồng
Cho Châu Đốc mùa thực tập, cùng nắng, gió, cùng những nhọc nhằn nhưng rộn tiếng cười
Em không biết cánh đồng hình gì
Khi em đến và nghe những con người kể chuyện
Con kiến nhỏ rỉ tai em về bao điều kỳ lạ
Em chỉ thích cánh đồng đội được trên đầu và mát như một lá sen.
Khi cánh diều từ mặt đất vút lên
Em bỗng thèm mình trở về cùng rơm rạ
Hơi ấm gọi chiều un từ khói đồng trắng xóa
Chở cổ tích bay ngang những gương mặt lấm lem bùn.
Em đã đi hết cánh đồng lá sen?
Bàn chân nhỏ loanh quanh bên giấc ngủ
Con cò trên cành cây hát một câu ca cũ
Khản giấc mơ: Cánh đồng méo hay tròn?
Em thấy mình là cô bé phía ngày son
Theo lũ trẻ chơi trò "rồng rắn"
Lăn trên vùng rạ thơm và nghe vị mồ hôi mặn
Khúc đồng dao rơi mất để lại những đôi mắt trong và... răng sún những chuỗi cười.
Tự dỗ lòng bằng màu xanh rất hiền của lá sen
Và biết mình chẳng phải là người duy nhất
Đi tìm lời đáp cổ tích cho câu chuyện cánh đồng
Em về nghe lao xao điệu hò ven những khúc sông.
Mùa tư (4)/ 2004
HOÀI SÂM
Hoài Sâm | ảnh Tú Trinh | 2005
Giản dị
Mặt trời - nắng và hoa
Cùng những ly kem tan nơi đầu lưỡi
Em tự thưởng cho mình một ngày không vội
Giản dị thôi mà sao cứ như là...
Em biết rằng tàu cũng có sân ga
Em đâu phải mũi tên mà lao mải miết
Cho một ngày lá cười cùng mắt biếc
Giản dị như em nắm một bàn tay...
Khép bờ mi để chặn những vòng xoay
Mắt môi em thơ ngây kịp tròn ngày nắng
Giản dị không em, một khoảng trời rất lặng
Xòe bàn tay em đếm những sắc màu
Cho một ngày dường như đã rất lâu
Em vô tư để quên mình đâu đó
Tự khúc cất lên cho những điều chưa rõ
Giản dị thôi em, khi ga đón những con tàu.
Mùa riêng - 2002.
Ngày lạ
Ngày mai
em sẽ mua một chiếc lá màu xanh
che trên đầu
khi trời chưa tạnh
Chẳng ai thèm bán cho em
thôi thì em sẽ nhặt viên sỏi
bỏ vào chiếc túi
hóa thành viên kẹo ngọt và mềm như thành phố sau cơn mưa
Những con sâu cong môi lên rì rầm
và chết thèm
khi một ngày không nắng không mưa
em thắt bím
giắt một chiếc lá vừa hái trộm trên đầu
ngúng nguẩy dưới những chiếc ô hoa màu đỏ
Viên sỏi mềm
bím tóc ngoan
và chiếc lá
mách với em về một người rất lạ
con sâu xì xào về một người rất ác
em giật mình khi một ngày bình thường của em... mất tiêu
Tên trộm không hiền
dám nheo mắt với em khi mùa đang thắp lửa.
Hạ 2002
Cổ tích cánh đồng
Cho Châu Đốc mùa thực tập, cùng nắng, gió, cùng những nhọc nhằn nhưng rộn tiếng cười
Em không biết cánh đồng hình gì
Khi em đến và nghe những con người kể chuyện
Con kiến nhỏ rỉ tai em về bao điều kỳ lạ
Em chỉ thích cánh đồng đội được trên đầu và mát như một lá sen.
Khi cánh diều từ mặt đất vút lên
Em bỗng thèm mình trở về cùng rơm rạ
Hơi ấm gọi chiều un từ khói đồng trắng xóa
Chở cổ tích bay ngang những gương mặt lấm lem bùn.
Em đã đi hết cánh đồng lá sen?
Bàn chân nhỏ loanh quanh bên giấc ngủ
Con cò trên cành cây hát một câu ca cũ
Khản giấc mơ: Cánh đồng méo hay tròn?
Em thấy mình là cô bé phía ngày son
Theo lũ trẻ chơi trò "rồng rắn"
Lăn trên vùng rạ thơm và nghe vị mồ hôi mặn
Khúc đồng dao rơi mất để lại những đôi mắt trong và... răng sún những chuỗi cười.
Tự dỗ lòng bằng màu xanh rất hiền của lá sen
Và biết mình chẳng phải là người duy nhất
Đi tìm lời đáp cổ tích cho câu chuyện cánh đồng
Em về nghe lao xao điệu hò ven những khúc sông.
Mùa tư (4)/ 2004
HOÀI SÂM
Monday, May 9, 2005
viện cớ
nghễnh ngãng
vô duyên cớ
vô tích sự
vô chừng
vô... hư vô
nỗi đau
mày là thuốc cai nghiện hay heroin hạnh phúc dạng thức khác?
không còn cánh đồng xanh xanh đỡ nâng
nền ximăng cũng còn mềm, trọ vài đêm cũng thấy giống nệm
nệm tơ lông chó
ban sáng sủa gâu gâu khi thấy nỗi đau (lại một dạng thức khác) trong tưởng tượng của nó
nhớ cánh đồng
chắc giấc mơ lại khề khà chuyện tấm nệm rạ rơm hay lông trâu, có thể
ngủ một giấc
sớm mai lại thấy mặt mình ươn ướt như hôm qua, hôm kia, hôm trước nữa
nỗi đau nhảy lò cò giữa mấy con chó có tên tiếng Anh:
happy, lucky, money, richy...
ngủ thêm một giấc chắc tự đặt mình tên hurty
thức một giấc suốt giấc ngủ
mấy đứa bạn bảo: mày điên!
trả lời: chắc tại chó "mi" nhiều quá!
thức một giấc suốt giấc ngủ
thức một giấc
chẳng có trạng thái tâm lí nào là vô duyên cớ, vô tích sự, vô...
chỉ khát khao, chỉ thèm
khuất vào vô minh
Tú Trinh
Phố Tây, quận 1, Sài Gòn. 9/5/2005.
1 tháng 1 ngày sau ngày 8/4/2005, tất nhiên.
Subscribe to:
Posts (Atom)