Saturday, February 28, 2004

Lục Bát Vực Sâu

2004

gọi tên em
gọi xa xôi
cành mai đã khát từ tôi theo về
vực sâu còn nặng triền đê
chiều xưa gió lộng bộn bề bước chân

một ánh mắt
cũng là thân
một trái dâu đỏ cũng vần... thành thơ
tháng chạp vỗ giấc... không mơ
gót em đi giữa nguyên sơ lòng mình
kiếm đâu ra một mái đình
để tôi đếm ngói...
giật mình
biết em...

cúc vẫn vàng trong mắt đêm
mai còn hồng phố
gầy thêm một mùa
biết em, từ độ dạ thưa
nghiêng về ngực trái cơn mưa lụa là

vực sâu ngồi hát tình ca ...

Tú Trinh