Thủ Đức, hạ 2002
Sao không nép mình dưới bóng hàng cây
Mưa Sài Gòn đâu gọi trùng tên ký ức
Vỉa hè lấm đầy những dấu chân tấm tức
Màu hoa cháy phía chân mây
Thành phố ban trưa vẫn mười ngón xoè tay
Lục túi áo tìm ngô nghê ngày cũ
Mong manh hương đầu thu
Mong manh người
Mong manh thác lũ
Vần vũ gội nhuần một thuở trong veo
Vô cớ bình yên từ sương khói về theo
Mong manh thôi, bởi chưa-một-lần-dậy-sóng
Úp mặt chờ hoàng hôn đồng vọng
Mưa khúc khích trên vai.
Tú Trinh