Sunday, December 30, 2001

thơ cho ít phút điện thoại

2001

không dự báo được hoảng hốt
bình tĩnh mà đau
thắt ngực khi bên kia yếu giọng
anh bệnh về rồi phải không?

nén để bung ra trong sự kìm hãm gắng gượng dăm phút
tình yêu
thật lạ
sống
bất ngờ
dù anh-em sắp ruỗng mục

em nói loanh quanh
như mùa thu và những vết xước buổi đầu với phố
kéo dài nội dung công việc
em lạc giọng kịp xen giữa những lời-thăm-hỏi-bình-thường-giả-bộ
người-con-gái-khác…
quặn lòng… có biết chăm anh?

im lặng nhiều hướng
không phải là đồng tình
im lặng, suỵt kẻo vết thương tỉnh giấc
im lặng để cố mím cười trước nhau thay vì… khóc ngất…
tình chưa xưa… biết đau mấy cho vừa?

thành phố thừa bệnh đau đầu giữa bất thường nắng mưa nhiệt đới
thành phố chỉ thiếu hai người rủ nhau tìm máng cỏ mùa đông
thèm đơn giản một cái siết tay
bây giờ quá là xa xỉ

mong ước chi
chưa bặt tin nhau và còn thoảng nghe nhau nói
dẫu đôi lúc muốn bước chân qua những lần hấp hối

an nhiên nghiêng về phía không dự cảm
không thể khác hơn tuyệt vọng xót xa thịt da và thanh âm tít… tít… tít… tít…
ậm ừ, ừ thôi…

Tú Trinh

Friday, November 30, 2001

khoảng lặng

2001

đôi lúc đời cần những khoảng lặng
để rong chơi mệt mỏi tìm về
tháp cổ chiều quê
thâm trầm biển sóng
êm ả lòng sông
hay triền đê cỏ mềm lối?

gió cuốn những tháng ngày quáng quàng sống vội
say ngủ – thu mình
khoảng lặng – lặng thinh

bỗng thức giấc nghe yêu thương hờn dỗi
sót chút thơ ngây trong bất chợt tiếng ru hời
khoảng lặng thành dòng chảy những đầy vơi.

Tú Trinh

Monday, April 30, 2001

Có 1 tình yêu

Thơ này viết cho Minh, những ngày ptnk yêu thương  04/2001

Có những tình yêu không đòi hỏi gì hơn.
Chẳng cần hò hẹn hay nụ hôn tình ái
Chỉ giản đơn là sự hiện diện của người con trai
trong trí nhớ người con gái
Giấc ngủ chập chờn, mê – tỉnh con tim.

Có những tình yêu tồn tại trong lặng im.
Không lời tỏ tình, không hoa hồng, không hờn giận
Chỉ là nụ cười, đôi ba tiếng khuông điện thoại
Se sắt lòng khắc khoải một niềm riêng.

Có một tình yêu dành cho anh rất nghiêng
Về phía em chông chênh nếp nghĩ,
Anh gần lắm mà chợt như xa lắm
Hóa vô tình ánh mắt chứa niềm sâu.

Tình yêu của em nào có đòi hỏi gì đâu ?
Chẳng to lớn biển trời hay mãi mãi
Chỉ khát khao anh hiểu em nơi ngực trái .....

Tú Trinh

Saturday, March 31, 2001

Mặt trời

03/2001

Có một ngày mặt trời khuyên khuyết tình yêu
Không có những con đường cuối trời mây trắng
Em bước đi trong chùng chằng khoảng lặng
Từ sâu thẳm đời mình.

Nên mặt trời không rạng rỡ bình minh
Sài Gòn mỏng manh khép hờ giọt sương sớm
Hà Nội xanh vọng về mùi hương cốm
Thức giấc trong mơ – gương mặt cuối mùa trăng.

Chiều nhạt màu với sắc tím bằng lăng
Em vẫn chờ anh con đường cuối mùa hoa trắng
Chẳng phải tự nhiên mà mặt trời trĩu nặng
Tròn cả hoàng hôn.

Tú Trinh

Wednesday, February 28, 2001

Đêm với Kiều

2001

Lời thương xuyên vọng ngàn năm
Xuân xanh gió thoảng kịp rằm thời gian

Kiều ơi số kiếp bẽ bàng
Ta đâu thấm hết lệ nàng truân chuyên
Hiếu tình chia nửa niềm riêng
Mười lăm năm rát chữ tiền xót xa

Tình thơ lai láng chóng qua
Nỉ non dưới nguyệt phong ba thét gào
Giật mình chẳng phải chiêm bao
Gót sen đã lấm bùn nao lòng người

Bán nước mắt vay nụ cười
Xoè tay ra đếm khuyết mười niềm vui
Đắng cay chén rượu bùi ngùi
Sớm hôm mê tỉnh dập vùi thanh xuân

Chữ trinh còn mất khéo phân
Soi chi gương phủ bụi trần khơi trong
Khép mi lời với mênh mông
Chữ tài chữ mệnh cuộn dòng cũng êm

Hữu tình ta hát ru đêm
Kiều ơi em ngủ cho mềm niềm đau

Tú Trinh

(tặng em Akechi chí Phèo sau đó :D)