Ngày xưa năm tháng đau thương
Đời chua – đời đắng – đời thường xót xa
Khát khao chỉ một mái nhà
Đất làng Vũ Đại vỡ òa ước mơ
Trăm năm ai kẻ mong chờ
Đâm thuê, chém mướn… dật dờ cơn say
Tuổi đời nào biết nào hay
Tìm quên men rượu – men cay kiếp người
Ngẩng đầu lên lại chửi trời
Cúi đầu chứi đất, chửi đời…mênh mông
Vầng trăng dìu dịu sáng trong
Bình minh ấm áp, cõi lòng tỉnh – mê
Chồng cuốc mướn, vợ cày thuê
Tình yêu nho nhỏ, ùa về ấm êm.
Bát cháo hành hương chưa quên
Đã nghe rưng rức lòng mềm nỗi đau
Mượn say lại tỉnh thêm sầu
“Ai cho lương thiện?” mượn dao hỏi trời…
Qua rồi sóng gió cuộc đời
Ngủ đi tìm mộng rong chơi cõi trần
Ước mơ hạnh phúc bao lần
Người ơi tìm lại ân cần đắm say
Thôi kêu làng, thôi cơn say
Thôi làm quỷ dữ, bàn tay hiền hòa
Mộng cho quá khứ nhạt nhòa
Cho quên đau khổ xót xa bần cùng.
Ngủ đi, ru một kiếp người…