Sunday, January 30, 2005

Chiều muộn

2005

dấn thân đi, những giọt nắng cuối ngày
gieo mình vào dòng sông hoàng hôn
gieo mình vào cái bóng thẫm nỗi hoài nghi cuộc sống
ngơ ngác
nắng đi bằng những bước vũ sót lại từ ban mai

đường phố không hình hài
nắng nhẹ tênh hằng số ma sát
những thanh âm không phải lời gió
những chấm đỏ không phải mặt trời
mất dấu ra đi để trở về

nghe côn trùng hát
đêm nằm thanh một mảng tường rêu cũ
nắng ngồi bó gối chờ hoàng hôn sau

Tú Trinh

Saturday, January 1, 2005

vàng phai người con gái

2004

những dằn vặt trong em không đợi tuổi
khi anh ngồi độc ẩm với niềm riêng
kí ức giăng ngang mắt anh sâu thẳm
khói thuốc chiều nay rẽ nhánh
vào thiên thanh
ngút ngàn ngày-chưa-em

cô gái mảnh áo lụa gầy lặng im
đã ru anh suốt chín năm thao thức
căn gác cũ thơ học trò thấm vào từng sớ gỗ
anh chong đêm bằng đôi mắt lấp lánh đêm
anh cười ha hả
anh khóc nức nở
đêm ơ hờ

vàng phai theo hoa cúc
anh-chín-năm ngủ rồi?
em ru từng mái ngói
lời rêu xanh…

anh chở em đi bằng phẳng những con đường quen
hành trình gã lang thang xưa tìm nhà… công chúa
anh siết tay em, mùa thu bối rối

ngồi với anh đối ẩm với niềm riêng
dằn vặt trong em sẽ qua như tuổi
lỡ muộn một dáng người…

Tú Trinh
(viết khi ôm con tuần lộc vào lòng)