Wednesday, December 31, 2003

Thở với muộn phiền

2003

dúm dó muộn phiền xa xăm chiều nay về đập cửa inh ỏi
át cả tiếng chuông nhà thờ truyền tin ở tầng cao
đều đặn mệt mỏi
hơi thở muộn phiền dữ dội đạp trên mọi hơi thở khác đang trình hiện
có gì ngoài hơi thở

cài then
không cho cánh cửa mình bung ra
người ta bản năng vô thức hành hương trong ước muốn bình yên
cố chung sống hòa bình với phần lớn nỗi đau
may còn hiện diện – hiếm hoi từ người – khái niệm hạnh phúc
vẫn hít thở điều hòa ngửa nghiêng thực tế
vẫn thi thoảng muộn phiền xưa trở chứng hiếu chiến dồn dập

bức màn phông trắng được căng ra
không gian mênh mông ú ớ
thức giấc nửa đêm chẳng biết đang cười hay khóc
thảng thốt

sáng nay thấy dáng người lảo đảo trên phố
lảo đảo trong tiếng chuông giáo đường cũ rích uyên nghiêm rắn rỏi
dúm dó muộn phiền nhăn nhó
thăng bằng không cũng một đời người
có gì ngoài hơi thở?
Chờ khi hơi thở tan ra…

Tú Trinh

Thursday, December 25, 2003

Trao giải cuộc thi Thơ Bút Mới lần 5

VĂN HỌC
Thứ Tư, 24/12/2003, 08:41 (GMT+7)
Trao giải cuộc thi Thơ Bút Mới lần 5

Tú Trinh (giải nhất, bìa phải) và các tác giả tại lễ trao giải Thơ Bút Mới lần 5

TT (TP.HCM) - Khá đông bạn trẻ và người yêu thơ đã đến tham dự lễ trao giải cuộc thi Thơ Bút Mới lần 5 do báo Tuổi Trẻ tổ chức vào tối hôm qua 23-12 tại hội trường Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM.

Có bảy tác giả ở TP.HCM đã đến nhận giải (các tác giả ở tỉnh xa sẽ được ban tổ chức gửi giải thưởng qua đường bưu điện) và được các nhà thơ Nguyễn Duy, Đỗ Trung Quân, Lê Minh Quốc, Nguyễn Thái Dương, nhà văn Nguyễn Đông Thức cùng một số cây viết trẻ từng đoạt giải Bút Mới trước đây như Danh Lam, Nguyễn Hữu Hồng Minh... cùng lên sân khấu chúc mừng và chung vui.

Tú Trinh, cô gái 20 tuổi đoạt giải nhất, xuất hiện với bộ váy trắng xinh xắn đọc tặng khán giả bài Du ca, bên cạnh nhiều tiết mục thơ nhạc do CLB Văn học trẻ NVH Thanh niên biểu diễn.

Phó tổng biên tập báo Tuổi Trẻ Dương Thành Truyền nhận định “Bút Mới là cuộc chơi của những người trẻ yêu thơ” và mời gọi các bạn trẻ tiếp tục tham gia Bút Mới do báo Tuổi Trẻ tổ chức vào năm 2005, bên cạnh các cuộc vận động sáng tác khác như cuộc thi viết về mẹ, cuộc thi viết phóng sự - ký sự đang diễn ra.  
                                               
 TR.N.

Link

Friday, December 12, 2003

Gặp lại nhau

Mùa tưng 2002, 2003

tất cả rồi cũng tít tắp trôi
ngày xưa
em mong từng phút giây hiện diện anh, được nhình thấy anh, được nghe anh nói
tim non sẽ đập rộn rã
tim non đã có nhiều bài hát cho riêng mình mà suối nguồn là anh - trọn vẹn
những ca từ đi qua tuổi hồn nhiên và khát khao

phải xa nhau
em lẻ loi vẫn mong từng phút giây…
nhưng tim, bây giờ chắc vẫn non dẫu muôn ngàn vết rạn, đập nhịp lạ lẫm
nhịp đôi
hy vọng, mong ngóng
đóng băng, kìm nén, khinh khỉnh chống phá thứ tình yêu mang dư âm vĩnh viển

em van xin bàn chân đừng quen tìm về chốn cũ
em lạy mình đừng cào ngực thanh xuân
em cười mím chi với nhu mì

quay đi
và tha thiết
hoà bình với những cái rùng mình từ vòng tay gió

Tú Trinh

Tuesday, December 2, 2003

Ngày cũ

Khum tay loi lẻ gọi chiều
hoàng hôn đáp lại
đồng vọng qua ngày, ru ngày, lẩn khuất vào ngày
thế giới dư thừa mê mải
tôi đi

Anh - đường phố, đôi khi
tôi gặp lại mình ngày hun hút cũ
có gì nhiều đâu?
thêm một lần khóc
đường phố dưới chân tít tắp trên đầu

Phố nhớ nụ hôn sâu
căn phòng thèm những đêm thâu
ta ngồi nhìn đêm và thấy nhau lấp lánh
ngày trải thảm rớt lại chút sóng sánh
cho đêm bất tận xanh

Ký ức căng đêm thành dây đàn
rồi kỷ niệm bấm tay: tính tình tang
nhạc réo rắt gọi
tôi ở đâu?
bức tường bồi hồi vọng lại…

Tú Trinh
2003

Link

Monday, December 1, 2003

một bài thơ khác về niềm tin

hơi thở duy trì sự hiện hữu ở chợ trời thông tin
ngoi ngóp góp nhặt, phân loại, tổng hợp, rồi quyết định
làm sao tin được ai khi chẳng thể tin nổi chính mình

không cùng thời với đại gia S. Freud
bác sĩ tâm lí lắc đầu năm em 12 tuổi
có gì lạ đâu, khiếm khuyết là con dao hai lưỡi
động lực của tiến hoá và nguy cơ cho thoái hoá
sau người là gì? không biết…
ngược về người Homo habilis để khỏi có khái niệm yêu nhau

một sớm mai nhiều gió
có anh ở đấy không?
dắt tay em đi trên đường bình minh mướt cỏ
hạnh phúc non kéo tấm rèm nhìn xuống
chỉ có chân là song đôi

niềm tin đột ngột mồ côi
nó đi hoang trong tiếng nấc

lục tung sách vở, vay mượn mọi triết thuyết để tin
rồi trút hơi thở cuối cùng trên những xác chữ vô hồn đó
chiếc quan tài tống tiễn một linh hồn còn nhiều điều bỏ ngõ

nhạc rock metal làm biệt khúc
thắt nơ trắng lên quan tài
nhờ con mọt sách cầu nguyện
thêm ít rượu cho quỷ thần nhận diện

giật mình, ta còn ta để đưa tang

đành sống cho hết kiếp này
thì lay lắt nhé!
hoang mang cuống cuồng
liên tục đầu hàng trong những lần suy gẫm suýt… ngộ!
thấy niềm tin sau hàng rào trong con mắt người-dưng
cũng lấp la lấp lánh

rất lâu rồi mà mộ cỏ vẫn chưa xanh

Tú Trinh
ngày đâu đó, lẩn quẩn 2003