Friday, May 30, 2003

Niềm tin báo tử

2003

không ai công đồn
không có kẻ địch
cuộc sống ôn tồn

những thành quách của niềm tin từ khi nào thất thủ
tôi cúi đầu trước liêu xiêu hồn mình
những mũi tên không nhằm trúng ai cả
bay lơ lửng quanh đây
trở thành món trang sức đắt tiền của sự hoài nghi

thành quách hoang tàn nên cà phê không còn vị
nhà cao tầng khuất lấp lối về quán cóc – nơi cuối cùng chi viện niềm tin
úp mặt xuống đất tìm tôi trong lòng đất
đất quay lưng bằng nền đá hoa cương bóng loáng rợp dấu chân người
chẳng là thú để quay về suối cũ

đành ngẩng cao đầu bằng thằng người hoài nghi
thằng người thua trận đứng dậy ngã xuống lại đứng dậy ngã xuống
rón rén thắp nén linh hương cho sự thất thủ
chẳng phân biệt nổi thằng người nào là tôi

Tú Trinh