Saturday, November 30, 2002

rêu

2002

đừng khép mi
giấc mơ ngày không đến
nắng lóa nỗi buồn vui
ngấn nước lăn, lăn qua đời thiên di
tất tả
cánh đồng nào em kịp níu một bàn tay

em chạm hoàng hôn
đứa con hoang của ngày và đêm
run rẩy
trước sắng trắng tinh khôi của loài hoa súng
đạn ở đâu?
không có tiếng nổ
mơ hồ…
mầm côi

cánh đồng hoa súng hun hút nắng khuya
em nhặt hạt long lanh
mầm tình yêu anh đánh rơi mùa cũ
cho rêu trở mình.

Tú Trinh

Monday, November 11, 2002

gặp em trên đường phố

11/02

tôi bỗng thèm được tặng em món quà
nơi đường phố thênh thang nửa chất phác thơ ngây sót lại,
em mơ gì trong thảng thốt giấc đêm nay?

ngày ngắn hơn bước chân em lầm lũi
gió sắt se thịt da khản tiếng gọi mùa
mùa nhắc em một làng quê xa lắm

món quà là một bao diêm nhé em!
que diêm thứ nhất ấm chỗ em nằm
que diêm thứ hai gọi niềm vui ngày xưa bên mẹ cha cơi hồng bếp lửa
que diêm thứ ba thắp lung linh giấc mơ trống trường, áo trắng
que diêm thứ tư nóng chén cơm từ bàn tay ráp giọt mồ hôi mặn…
que diêm…

cứ vô tư quẹt diêm đi em!
để nắng lên giữa trời đêm mùa đông phương Nam bùi ngùi gió lạnh
lạnh lẽo tan nơi làn khói mảnh
em sẽ thấy cổ tích Andersen (ngày xưa cũng là chú bé đường phố như em) huyền diệu đến muôn đời

giấc mơ không có chocolate hay cây thông lấp lánh
giấc mơ chạm tay viên kẹo hiền lành
tôi sẽ tặng em một bao diêm
tôi tự tặng mình một bao diêm

Tú Trinh